Chuyện tôi kể

Yêu thương quay về

Cập nhật195
0
0 0 0
yeu thuong quay ve
Hình minh họa
Đứa con gái 3 tuổi nhịp nhịp tay chỉ về phía những bụi hoa xanh đỏ, ú ớ nói không nên lời. Mẹ nhìn theo hướng những ngón tay ngoan, hoa tết đã bày khắp vỉa hè rồi nhỉ. Thế mà mẹ chẳng để ý, cuộc mưu sinh vội vã cuốn mẹ đi, hay mẹ tự chạy theo cuộc đời cực nhọc để lấp đầy khoảng trống? Nên không biết rằng khí xuân đã ngập tràn thành phố phù hoa này.

Mẹ thở dài. Như kéo theo cả một thời vụng dại đầy tội lỗi mà lẽ ra phải chôn thật sâu, thật kĩ trong chiếc hòm mang tên kí ức. Từng giọt nước mắt nóng hổi phủ ướt khuôn mặt đẹp của mẹ, nhòe cả một khoảng kí ức hoang hoải bỗng chốc ùa về. Con gái không hiểu, nên chỉ bi bô ba ba, mẹ mẹ. Giọt nước mắt mặn chát mang cả khối dư vị đau thương của cuộc đời. Bàn tay con gái day day trên khuôn mặt nhỏ, thì thầm.

Mẹ đừng khóc, bé Bi sẽ ngoan, sẽ không đòi ba.

Mẹ khóc thật. Hồi bằng tuổi con gái, bàn tay mẹ không dùng để lau nước mắt, chỉ để ôm trọn những yêu thương. Nhưng cuộc đời mẹ không ềm đềm như thế, khi người đàn ông phụ bạc bỏ mẹ đi, để lại cho người con gái tuổi đôi mươi giọt máu đã mang hình hài một đứa trẻ, là con gái. Đã 9 mùa xuân, mẹ đón tết giữa Sài Gòn. Những bữa cơm chan nước mắt trong căn phòng nhỏ, mẹ lặng lẽ nhìn những hạnh phúc ngang qua cuôc đời mình. Thầm cám ơn con gái, giữa thành phố lãnh lẽo này vẫn còn con sưởi ấm trái tim mẹ.

Mẹ đưa con gái đi ngắm hoa xuân, dắt con bon chen giữa dòng người tấp nập. Những cái bắt tay vội vã, những nụ cười lướt nhanh qua từng khuôn mặt… Ừ chỉ có thể là thế thôi con gái nhỉ. Mẹ kéo con gái rời khỏi chốn hoa lệ đầy giả tạo, muốn chạy thật nhanh về nơi bình yên của riêng mình. Nơi có con đường nhỏ trên triền đê ngày bé mẹ hay thả diều, cùng với anh trai và bố. Nơi có những cái ôm thật chặt của những yêu thương, những nụ cười đến từ sâu tận trái tim. Nơi đó, tết không cầu kì nhưng ấm áp, tết không se sua mà thắm đượm tình quê. Nơi đó, con gái sẽ mặc áo đỏ, cầm bông đi chúc tết ông bà.

Mắt mẹ nhòe đi, vì bụi đường hay vì mùi khói từ những đụn rơm ngày cuối năm bay về từ quá khứ. Mẹ không biết. Chỉ biết vẫn còn một chốn yêu thương để mẹ quay về.

Mẹ nhấc máy gọi.

Mẹ à, ngày mai con và bé Bi sẽ về…
Bà ngoại không nói. Nhưng mẹ nghe từng giọt nước mắt chảy trong thinh lặng. Có lẽ, 9 cái tết trước, bà của Bi cũng đã chờ những cuộc gọi như thế.

Mẹ để đụn rơm sau nhà, chờ con về rồi đốt nhé.
Nghe trong im lặng niềm hạnh phúc vỡ òa. Sau gần 10 năm xa quê, xa tuổi thơ, mẹ sẽ về đón lại những cái tết êm đềm mà mẹ đã từng chối bỏ để chạy theo những phù hoa. Sau những đau thương hằn từng vết xước trong tim, sau những tổn thương tưởng chừng là vĩnh viễn mẹ sẽ lại trở về. Bởi vì con tim không phải nơi để chứa đựng nỗi đau, phải không con gái?!!!
Nguồnecriture.vn
Lượt xem26/11/2021
0 0 0
Chia sẻ bài viết

Tin Nổi bật

Tin xem nhiều

Trang chủ Liên hệ Tìm kiếm Tài khoản Danh mục
Hệ thống đang xử lý
Thông tin liên hệ của quý khách đã được gửi đến cho chúng tôi. Chúng tôi sẽ nhanh chóng tiếp nhận và phản hồi thông tin cho quý khách trong thời gian thích hợp nhất. Đóng